Thứ Ba, 28 tháng 7, 2009 0 nhận xét

Tình yêu vốn không có lời xin lỗi

Người đăng: Unknown
Chủ đề: , Chủ đề:

Lượt xem:

Chàng trai yêu cô gái ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Lúc đó, anh có cảm giác dường như đã tìm thấy đích đến cuối cùng của cuộc đời. Cô gái chính là một nửa mảnh ghép cho tương lai mà anh đang tìm kiếm.

Từ buổi đầu tiên đó, chàng trai đem lòng yêu say đắm và tìm mọi cách theo đuổi cô gái. Lúc đầu, cô gái không yêu anh, có lẽ chỉ nên nói là “thích”, bởi cô cũng nhận ra ở anh nhiều điểm tốt rất đáng trân trọng.

Và rồi, sau sáu năm trời miệt mài theo đuổi và tìm hiểu, cuối cùng, tình cảm của chàng trai cũng đã chiến thắng trái tim yếu mềm của cô gái.

Anh hơn cô ba tuổi, vốn dĩ là một chàng trai hiền lành và chững chạc. Thời gian họ ở bên nhau, anh luôn nhường nhịn cô. Cho dù cô đã làm sai điều gì, anh cũng chưa từng một lần nổi nóng. Và cũng chính vì điều này mà anh cũng đã lấy được lòng cha mẹ cô.

Vì cô là con gái một trong gia đình, nên tính khí thất thường đôi lúc còn nũng nịu như trẻ con, và rất ít khi biết nghĩ đến người khác. Anh thì từ trước đến giờ chưa từng to tiếng với cô.

Anh nghĩ một khi đã yêu, thì phải học cách bao dung, học cách yêu thương, và không chỉ yêu cả những ưu điểm của cô, mà còn phải học cách chấp nhận những khuyết điểm. Bởi lẽ trên đời vốn chẳng có ai hoàn hảo. Vì thế mà bất kỳ việc gì, anh cũng đều nhường nhịn cô, chưa hề để cô chịu ấm ức bao giờ.

Lúc bàn đến chuyện hôn nhân, cha mẹ cô nói với anh: “Tính khí của nó hai bác đều biết, những lúc nó không đúng, mong cháu cũng bỏ qua cho nó, còn nếu có lúc nó quả thật quá đáng quá, cháu cứ nói với hai bác, hai bác sẽ dạy bảo nó”.

Anh mỉm cười với cha mẹ cô: “Cháu cũng rất hiểu con gái hai bác, mặc dù đôi khi cô ấy nóng tính, nhưng qua rồi thì sẽ chẳng có chuyện gì cả, mong hai bác cứ yên tâm. Cô ấy cũng yêu cháu, cháu sẽ cố gắng chăm sóc và yêu thương con gái hai bác, chỉ cần trong cuộc sống cháu nhường nhịn cô ấy là được rồi”.

Và cứ mồi lần cô gái làm sai điều gì, anh đều không để bụng mà bỏ qua. Chỉ có điều sau đó cũng dùng lời lẽ ngọt nhạt để nói nói cô. Và cô cũng tỏ ra áy náy vì những gì mình đã làm trước đó.

Tục ngữ có câu: “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Mỗi lần có tâm trạng không vui, cô lại nổi nóng, đá thúng đụng niêu.

Những lúc cô bực mình không chịu nấu cơm, anh lại lặng lẽ làm thay cô. Cô không muốn lau nhà, không thèm giặt quần áo anh lại âm thầm làm giúp cô. Cha mẹ cô cũng phải thở ngắn than dài: “Sắp làm mẹ đến nơi rồi, mà tính khí vẫn như vậy!”.

Vì muốn có được một mái ấm gia đình tốt đẹp hơn, anh đã không ngừng cố gắng trong công việc, cũng như trong cuộc sống. Khi biết được tin cô có mang, anh cảm giác tất cả những nỗ lực của mình có giá trị thật lớn.

Trong suốt thời gian đó, tình cảm yêu thương, sự quan tâm chăm sóc của anh dành cho cô lại càng lớn hơn gấp nhiều lần. Cho đến khi đứa trẻ chào đời, niềm vui của họ đã trở nên trọn vẹn.

Nhưng sinh con xong đâu phải đã hết nhiệm vụ. Hàng ngày nghe con khóc, cho con bú sữa, giặt tã lót, ẵm bế con suốt ngày… Không biết bao nhiêu việc khiến tính khí của cô trở nên khó chịu, và thường xuyên nổi nóng với anh…

Còn anh, dường như vẫn với một trái tim nguyên vẹn dành trọn tình cảm yêu thương cho vợ con. Mặc dù bận rộn với sự nghiệp, lại thêm những công việc gia đình ngày càng nhiều, chăm sóc cho cả hai mẹ con, và cả thường xuyên nghe cô nổi nóng vô cớ, nhưng anh vẫn không một lời oán trách, không một lần cáu giận.

Sự cố gắng và tận tâm của anh với gia đình cùng lúc lại vắt kiệt sức lực của anh. Bác sĩ nói anh ốm vì quá lao lực. Cô ngồi bên giường bệnh của anh, nắm lấy tay và nhìn khuôn mặt anh xanh xao gầy gò.

Cô nhắm mắt, nhớ lại từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống của hai người trước đây, rồi chợt thấy cay sống mũi: “Anh à, trước đây em có lỗi với anh nhiều quá !”.

Anh khẽ cười, nụ cười đầy mệt mỏi nhưng lại quá đỗi chân thành: “Tình yêu vốn chẳng cần phải nói hai tiếng xin lỗi, anh yêu em, và em cũng yêu anh, như vậy là hạnh phúc rồi. Giữa hai vợ chồng chỉ có sự hiểu nhau, chứ không có chuyện lỗi lầm. Nhìn em làm mẹ rồi mà còn khóc nhè, thật xấu hổ…”.

Nghe anh nói vậy, cô ôm choàng lấy anh và khóc lớn: “Em xin lỗi, từ giờ em sẽ sửa tính khí của em, em sẽ yêu anh nhiều hơn nữa! Em biết là anh đã nhường nhịn em rất nhiều, chăm lo cho em cũng nhiều. Còn em thì chẳng để ý gì đến điều đó, sống ích kỷ với những hờn dỗi, suy nghĩ trẻ con…”; “Anh đã nói rồi, tình yêu vốn dĩ không có hai từ xin lỗi, em nín đi nào!”.

Anh vuốt nhẹ lên mái tóc của cô và mỉm cười… Bên ngoài, những cây bạch dương cao vút, như bờ vai vững chắc cho những cành liễu kế bên khẽ ngả mình trong gió…


Sưu tầm

0 nhận xét

Đăng nhận xét

1. Vui lòng nhập tiếng việt có dấu.
2. Không sử dụng từ ngữ thô tục, trái với thuần phong mỹ tục.
3. Nội dung phải liên quan tới chủ đề bài viết, bạn có thể sử dụng một số thẻ HTML như <b>, <i>, <a>
4. Những nhận xét mang tính chất Đồi trụy, Quảng cáo, Spam hoặc không có tính xây dựng... sẽ bị xóa vĩnh viễn mà không cần báo trước.

[▼/▲] More Emoticons
:)) ;)) ;;) :D ;) :p :(( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| 8-} :)] ~x( :-t b-( :-L x( =))

Comedown's Album

Google Translate

Followers

Cộng Đồng Blogger

Download Terminal MP3 | Thuyết Tiến hóa rộng, ... | Share4VNN | THANH 8X | Lượm lặt Blog | Comedown's Blog Technology EN | Comedown's Blog Technology VN