Zinmag Tribune

Premium Magazine Style

A professional looking beautiful template, Zinmag Tribune was designed by Jinsona, the creator of the Zinmag series. This template takes blogger to levels unseen before, with scrolling posts with images and an awesome magazine layout!

  • Dual Drop Down Menu
  • Featured Post Slider
  • Scrolling Posts with Mini Images
  • Newspaper Styled Layout
Zinmag Tribune Blogger Template

Arthemia

Three Column Template

Arthemia is a gorgeous, pleasant and well-designed template. Although the wordpress version offers a lot more, the blogger version packs enough of punch to make it desirable!

  • Professionally Designed Magazine Style Template
  • Customizable Drop Down Menu
  • Three Footer Widgets
Arthemia Blogger Template

Zinmag Remedy

Premium Magazine Template

The Zinmag Remedy is derived from the Zinmag Series designed by Jinsona, adapted from wordpress to give blogger this premium magazine design. It comes with a neat slider to show off your featured content with images.

  • Customizable Double Drop Down Navigation Bar
  • Image Scroller to Display Featured Posts
  • Featured Content Widget in Sidebar
  • Summarised Posts with Read More Option
Zinmag Remedy Blogger Template

The Daily Inspired

Advanced Magazine Design

The Daily Inspired was previously known as the woork theme, an original Blogspot creation by Antonio Lupetti. Its a fully functional magazine template that makes the most of the blogger platform!

  • Featured Post Section
  • Integrated Special About Me Section
  • Post Headlines Appears on Homepage
  • Well-designed Feed Section
Daily Inspired Blogger Template

Creative Art

Colourful Two Column Diary Theme

This template brings life to any online diary, with its radiant colourful design. This free template was ported to blogger by Gosu.

  • Attractive Blogger Theme with Creative Background Image
  • Classy Navigation Bar
  • Photostream Option in the Footer!

Creative Art Blogger Template
Thứ Tư, 30 tháng 9, 2009 0 nhận xét

Cha & con

Người đăng: Unknown
Chủ đề:

Người cha chạy vội đến bên mẩu bánh mì thằng bé nhà giàu vừa vứt xuống đất. Ông nâng niu nó bằng hai tay, phủi lấy phủi để. Miệng thổi phù phù cho bay những hạt bụi bám trên miếng bánh mì con con ấy. Ông loay hoay tìm xung quanh xem còn miếng nilon hay mẩu báo cũ nào không. Ông cất nó trong chiếc túi bẩn thỉu của mình và cứ ôm khư khư lấy.

Chẳng ai trong cái xóm nghèo này là không biết bố con ông lão nọ. Người cha vừa đi bán vé số, vừa bán báo dạo hàng ngày để kiếm bữa cơm bữa cháo nuôi đứa con trai tật nguyền. Người con dù đã 25 tuổi vẫn ngẩn ngơ như đứa trẻ lên 3. Có người chép miệng bảo:

- Chẳng hiểu kiếp trước ông ấy ác cỡ nào mà giờ bị quả báo, đày ải khổ như thế.

Tất cả đều không lọt vào tai ông. Hàng ngày, ông vẫn cần mẫn dậy từ sớm luộc hai củ khoai lang, đưa thằng con một củ và ông nhét củ còn lại vào trong chiếc túi bố thủng lỗ chỗ, cáu đầy ghét và bắt đầu cuộc hành trình lang thang khắp nẻo đường của Thủ đô. Đứa con trai được một bà lão không con chăm sóc hộ. Ông thường nhặt nhanh mọi thứ còn dùng được trên đường mang về, khi thì cái quạt cũ, lúc cái bàn gãy chân. Ông lại sửa, lại chữa.

Ngôi nhà tồi tàn của hai bố con trông thế nhưng không đến nỗi. Mọi người trong xóm cảm động trước hoàn cảnh hai cha con. Thỉnh thoảng họ cho ít tiền, vậy mà ông không bao giờ nhận. Có kẻ bảo: “Ông già hâm!” hay “Nghèo rồi còn sĩ!”, “Gàn dở đến thế là cùng!”. Nhưng ông vẫn nhất mực giữ vững thái độ kiên quyết của mình.

Đúng là ông sĩ diện, lòng tự trọng không cho phép ông nhận vì ông luôn cho rằng mình còn khỏe, còn làm được thì không lý gì đi nhận tiền của người khác. Ông chỉ vui vẻ nhận thức ăn của một vài người bạn nghèo bên cạnh nhà. Họ là những người tuy nghèo nhưng đầy tình nghĩa.

Nhờ có những người hàng xóm đó, hai cha con ông mới ổn định được chỗ ở, không phải ngủ dưới gầm cầu như trước nữa. Ông chăm chỉ đi bán báo và vé số mỗi ngày bất kể trời nắng hay mưa. Ông chắt chiu từng đồng với mong ước một ngày nào đó chữa khỏi bệnh cho con.

Như lời ông kể, hồi còn trẻ vì quá say sưa kiếm tiền ở xa, ông đã không có thời gian dành cho con trai. Đến năm thằng bé 7 tuổi, nó bị một cơn sốt cao làm ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Vợ ông vì hận chồng đã bỏ nhà đi. Người ta gọi ông về. Nhìn đứa con trắng trẻo hồng hào mà chẳng biết gì, ông xót xa vô cùng. Ông lao đầu vào rượu chè, gái gú mặc cho con trai sống dở chết dở không người chăm nom.

Chỉ đến khi ông bị một người phụ nữ lừa hết cả tiền bạc, ông mới sực tỉnh. Ông gần như kiệt sức vì rượu và vì suy sụp tinh thần. Nếu không bởi thương con, hẳn ông đã tự tử. Ông thầm lên kế hoạch như thế.

Tiếng gọi ú ớ non nớt, yếu đuối cộng thêm nét mặt lo lắng, sợ hãi của con làm trái tim người cha đau đớn, bị giằng xé khôn nguôi. Nó chính là động lực thúc đẩy ông quyết tâm cai rượu và làm lại từ đầu.

Những ngày phải chui lủi sống ở xó chợ, gầm cầu quả là khổ cực. Ông dẫn con lê lết dưới cơn mưa phùn lạnh giá để xin vài đồng bạc lẻ, một chút cơm nguội cho con, còn cha thì nhịn.
Ngày Tết, nhà nhà quây quần bên mâm cơm ấm cúng, ông chỉ biết ôm con vào lòng cùng vượt qua cơn đói cồn cào.

Thằng bé rất thương cha nó. Một lần, ông bị toán thanh niên mua vé số không trả tiền đánh cho tơi tả, thằng bé bình thường ngơ ngẩn thế mà hôm đó cũng cúi xuống che cho cha, ú ớ phản đối. Đêm đó, hai cha con ôm nhau khóc ròng.

Thấy con thỉnh thoảng lôi báo cũ ra xem, ông vui không gì tả xiết. Ông nhảy cẫng lên như một đứa trẻ. Từ đó, mỗi buổi tối ông kiên nhẫn “học” cùng con từng chữ. Nó là đứa trẻ không bình thường nên nhớ nhớ quên quên, chữ đọc được chữ lại không nên chật vật lắm ông mới dạy con nhớ được vài từ mới suốt từng ấy năm trời.

Có đêm, ông thức trắng vẽ hay khắc cho con thật nhiều hình con vật để nó nhận biết. Trời cũng không phụ lòng người, nó dần nhận ra các sự vật xung quanh. Nó có vẻ lanh lợi hơn. Ông cũng dần già đi. Tóc ông giờ đã bạc trắng, đôi tay nhăn nheo.

Ông bắt đầu làm việc cật lực hơn. Ông nhận thêm các việc đan giỏ cho một gia đình bán hàng mây tre. Hàng ngày, ông cặm cụi đến tận nửa đêm. Nhờ sự khéo tay, tính cẩn thận nên hàng ông làm ra được chủ thuê và khách hàng rất thích.

Hôm nay, ông nhận được tiền công. Ông mua một chiếc bánh bao rất to. Suốt chặng đường về, ông háo hức khi nghĩ tới lúc trông thấy con trai ăn cái bánh thật ngon lành.

Ông vừa lóe ra ý tưởng táo bạo, rằng một ngày nào đó không xa ông sẽ có tiền mở một cửa hàng hay nhà máy xuất khẩu hàng mây tre đan, do chính tay ông và những người bạn khéo tay của ông làm nên. Vừa đi ông vừa huýt sáo.

Đột nhiên từ đâu một chiếc xe máy lao nhanh, đâm sầm vào ông. Chiếc túi xách cũ nát bị hất tung lên trời. Ông bị đẩy, bắn xa cả trăm mét và rồi nằm sóng soài trên nền đất. Mắt ông đờ đờ, môi ông chúm chím như thể vẫn đang huýt sáo. Bàn tay nắm chặt chiếc bánh bao mà ông đang định tặng con, điều bất ngờ nho nhỏ. Chiếc túi xách rơi xuống, miếng bánh mì thừa lúc chiều ông nhặt được văng vào góc vỉa hè.

Mọi người xúm đông, xúm đỏ xung quanh ông già. Khó khăn lắm ông mới thều thào được một câu:

- Nói với con tôi là tôi rất yêu nó.

Ông chỉ kịp dúi chiếc bánh bao vào tay người ở gần ông nhất rồi lịm đi. Người ta tìm thấy trong chiếc rương gỗ của ông có một chiếc hộp nhỏ. Nếu không nói ra, khó ai có thể ngờ được bên trong là hơn 20 triệu đồng. Ông đã tiết kiệm, chắt chiu nhiều năm để dành dụm cho con. Đứa con trai vẫn nghịch đồ chơi siêu nhân cha làm cho nó.

Thỉnh thoảng nó bật cười khanh khách. Nó chạy xung quanh mọi người, rất ngạc nhiên khi thấy ai đó khóc. Nó cũng chẳng hề quan tâm, người đàn ông nằm trong cỗ quan tài kia là ai. Nó ngó vào nhìn rồi chạy đi, lúc sau nó lại chạy vào lay lay người ấy rủ chơi cùng.

Thật kỳ lạ, bất chợt nó mếu máo gọi:

- Cha ơi!

Nó khóc thật to, không ai dỗ nổi. Người ta mặc áo tang vào cho nó, đưa nó chiếc gậy và chỉ nó cách đi theo tục lệ. Nó làm như cái máy. Dường như trên bức di ảnh, người cha đang mỉm cười. Ông vui vì giờ đây con ông đã được đưa vào nhà tình thương dành cho trẻ em mồ côi chứ không phải một thân một mình khi ông đi xa. Linh hồn người cha tội nghiệp hòa cùng khói trầm đang ngào ngạt tỏa ra, bay lên không trung.

Sưu tầm

Thứ Ba, 29 tháng 9, 2009 0 nhận xét

3 Câu hỏi

Người đăng: Unknown
Chủ đề:

Ðó là chuyện ba câu hỏi khó của một nhà vua, do nhà văn hào Leo Tolstoy kể lại.

Một hôm đức Vua nghĩ rằng, giá mà vua trả lời được ba câu hỏi ấy thì vua sẽ không bao giờ bị thất bại trong bất cứ công việc nào. Ba câu hỏi ấy là:

1. Làm sao để biết được thời gian nào là thời gian thuận lợi nhất cho mỗi công việc?
2. Làm sao để biết được nhân vật nào là nhân vật quan trọng nhất mà ta phải chú trọng?
3. Làm sao để biết được công việc nào là công việc cần thiết nhất mà ta phải thực hiện?

Nghĩ thế, vua liền ban chiếu ra khắp trong bàn dân thiên hạ, hứa rằng sẽ ban thưởng trọng hậu cho kẻ nào trả lời được những câu hỏi đó.

Các bậc hiền nhân đọc chiếu liền tìm tới kinh đô. Nhưng mỗi người lại dâng lên vua một câu trả lời khác nhau.

Về câu hỏi thứ nhất, có người trả lời rằng muốn biết thời gian nào là thời gian thuận lợi nhất cho mỗi công việc thì phải làm thời biểu cho đàng hoàng, có ngày giờ năm tháng và phải thi hành cho thật đúng thời biểu ấy. Như vậy mới mong công việc làm đúng lúc. Kẻ khác thì lại nói không thể nào dự tính được trước những việc gì phải làm và thời gian để làm những việc ấy; rằng ta không nên ham vui mà nên chú ý đến mọi sự khi chúng xẩy tới để có thể làm bất cứ gì xét ra cần thiết.

Có kẻ lại nói rằng, dù vua có chú ý đến tình hình mấy đi nữa thì một mình vua cũng không đủ sáng suốt để định đoạt thời gian của mọi việc làm một cách sáng suốt, do đó nhà vua phải thành lập một Hội Ðồng Nhân Sĩ và hành động theo lời khuyến cáo của họ.

Lại có kẻ nói rằng, có những công việc cần phải lấy quyết định tức khắc không thể nào có thì giờ để tham khảo xem đã đến lúc phải làm hay chưa đến lúc phải làm. Mà muốn lấy quyết định cho đúng thì phải biết trước những gì sẽ xẩy ra, do đó, nhà vua cần phải cần đến những nhà cố vấn tiên tri và bốc phệ.

Về câu hỏi thứ hai, cũng có nhiều câu trả lời không giống nhau. Có người nói những nhân vật mà vua cần chú ý nhất là những ông đại thần và những người trong triều đình. Có người nói là mấy ông Giám Mục, Thượng Tọa là quan hệ hơn hết. Có người nói là mấy ông tướng lãnh trong quân đội là quan hệ hơn hết.

Về câu hỏi thứ ba, các nhà thức giả cũng trả lời khác nhau. Có người nói khoa học là quan trọng nhất. Có người nói tôn giáo là quan trọng nhất. Có người lại nói: chỉnh trang quân đội là quan trọng nhất.

Vì các câu trả lời khác nhau cho nên nhà vua không thể đồng ý với vị hiền nhân nào cả, và chẳng ban thưởng cho ai hết.

Sau nhiều đêm suy nghĩ vua quyết định đi chất vấn một ông đạo tu trên núi, ông đạo này nổi tiếng là có giác ngộ. Vua muốn tìm lên trên núi để gặp ông đạo và hỏi ba câu hỏi kia.

Vị đạo sĩ này chưa bao giờ chịu xuống núi và nơi ông ta ở chỉ có những người dân nghèo; chẳng bao giờ ông chịu tiếp người quyền quý. Vì vậy mà nhà vua cải trang làm thường dân. Khi đi đến chân núi, vua dặn vệ sĩ đứng chờ ở dưới, và một mình vua, trong y phục một thường dân, vua trèo lên am của ông đạo.

Nhà vua gặp ông đạo đang cuốc đất trước am. Khi trông thấy người lạ, ông đạo gật đầu chào rồi tiếp tục cuốc đất. Ông đạo cuốc đất một cách nặng nhọc bởi ông đã già yếu; mỗi khi cuốc lên được một tảng đất hoặc lật ngược được tảng đất ra thì ông lại thở hào hển.

Nhà vua tới gần ông đạo và nói: "Tôi tới đây để xin ông đạo trả lời giúp cho tôi ba câu hỏi. Làm thế nào để biết đúng thì giờ hành động, đừng để cho cơ hội qua rồi sau phải hối tiếc ? Ai là những người quan trọng nhất mà ta phải chú ý tới nhiều hơn cả ? Và công việc nào quan trọng nhất cần thực hiện trước tiên ?"

Ông đạo lắng nghe nhà vua nhưng không trả lời. Ông chỉ vỗ vai nhà vua và cúi xuống tiếp tục cuốc đất.

Nhà vua nói: "Ông đạo mệt lắm rồi, thôi đưa cuốc cho tôi, tôi cuốc một lát". Vị đạo sĩ cám ơn và trao cuốc cho Vua rồi ngồi xuống đất nghỉ mệt. Cuốc xong được hai vồng đất thì nhà vua ngừng tay và lập lại câu hỏi. Ông đạo vẫn không trả lời, chỉ đứng dậy và đưa tay ra đòi cuốc, miệng nói: "Bây giờ bác phải nghỉ, đến phiên tôi cuốc". Nhưng nhà vua thay vì trao cuốc lại cúi xuống tiếp tục cuốc đất.

Một giờ rồi hai giờ đồng hồ đi qua. Rồi mặt trời bắt đầu khuất sau đỉnh núi. Nhà vua ngừng tay, buông cuốc, và nói với ông đạo:

"Tôi tới để xin ông đạo trả lời cho mấy câu hỏi. Nếu ông đạo không thể trả lời cho tôi câu nào hết thì xin cho biết để tôi còn về nhà".

Ông đạo nghe tiếng chân người chạy đâu đây bèn nói với nhà vua: "Bác thử xem có ai chạy lên kìa". Nhà vua ngó ra thì thấy một người có râu dài đang chạy lúp xúp sau mấy bụi cây, hai tay ôm bụng. Máu chảy ướt đầm cả hai tay. Ông ta cố chạy tới chỗ nhà vua và ngất xỉu giữa đất, nằm im bất động miệng rên ri rỉ.

Vua và ông đạo cởi áo người đó ra thì thấy có một vết đâm sâu nơi bụng. Vua rửa chỗ bị thương thật sạch và xé áo của mình ra băng bó vết thương, nhưng máu thấm ướt cả áo. Vua giặt áo và đem băng lại vết thương. Cứ như thế cho đến khi máu ngừng chảy.

Lúc bấy giờ người bị thương mới tỉnh dậy và đòi uống nước. Vua chạy đi múc nước suối cho ông ta uống. Khi đó mặt trời đã bắt đầu khuất và bắt đầu lạnh. Nhờ sự tiếp tay của ông đạo, nhà vua khiêng người bị nạn vào trong am và đặt nằm trên giường ông đạo. Ông ta nhắm mắt nằm yên. Nhà vua cũng mệt quá vì leo núi và cuốc đất cho nên ngồi dựa vào cánh cửa và ngủ thiếp đi. Vua ngủ ngon cho đến nỗi khi Vua thức dậy thì trời đã sáng và phải một lúc sau Vua mới nhớ ra được mình đang ở đâu và đang làm gì. Vua nhìn về phía giường thì thấy người bị thương cũng đang nhìn mình chòng chọc, hai mắt sáng trưng.

Người đó thấy vua tỉnh giấc rồi và đang nhìn mình thì nói, giọng rất yếu ớt:
"Xin bệ hạ tha tội cho thần".
"Ông có làm gì nên tội đâu mà phải tha ?"
"Bệ hạ không biết hạ thần, nhưng hạ thần biết bệ hạ. Hạ thần là người thù của bệ hạ, Hạ thần đã thề sẽ giết bệ hạ cho bằng được bởi vì khi xưa, trong chinh chiến bệ hạ đã giết mất người anh của hạ thần và còn tịch thu gia sản của hạ thần nữa".

"Hạ thần biết rằng bệ hạ sẽ lên núi này một mình để gặp ông đạo sĩ, nên đã mai phục quyết tâm giết bệ hạ trên con đường về. Nhưng cho đến tối mà bệ hạ vẫn chưa trở xuống, nên hạ thần đã rời chỗ mai phục mà đi lên núi tìm bệ hạ để hành thích. Thay vì gặp bệ hạ, hạ thần lại gặp bốn vệ sĩ. Bọn nầy nhận mặt được hạ thần cho nên đã xông lại đâm hạ thần. Hạ thần trốn được chạy lên đây, nhưng nếu không có bệ hạ cứu thì chắc chắn hạ thần đã chết vì máu ra nhiều quá. Hạ thần quyết tâm hành thích bệ hạ mà bệ hạ lại cứu sống được hạ thần. Hạ thần hối hận quá. Bây giờ đây nếu hạ thần mà sống được thì hạ thần nguyện sẽ làm tôi mọi cho bệ hạ suốt đời, và hạ thần cũng sẽ bắt các con của hạ thần làm như vậy. Xin bệ hạ tha tội cho hạ thần".

Thấy mình hòa giải được với kẻ thù một cách dễ dàng nhà vua rất vui mừng. Vua không những tha tội cho người kia mà còn hứa sẽ trả lại gia sản cho ông ta, và gửi ngự y cùng quân hầu tới săn sóc cho ông ta lành bệnh.

Sau khi cho vệ sĩ khiêng người bị thương về nhà, vua trở lên tìm ông đạo để chào. Trước khi ra về vua còn lặp lại lần cuối ba câu hỏi của vua. Ông đạo đang quỳ gối xuống đất gieo những hạt đậu trên những luống đất đã cuốc sẵn hôm qua.

Vị đạo sĩ đứng dậy nhìn vua: "Nhưng ba câu hỏi của vua đã được trả lời rồi mà".

Vua hỏi: "trả lời bao giờ đâu nào ?"

"Hôm qua nếu Vua không thương hại bần đạo già yếu mà ra tay cuốc dùm mấy luống đất này thì khi ra về nhà vua đã bị kẻ kia mai phục hành thích mất rồi, và nhà Vua sẽ tiếc rằng đã không ở lại cùng ta. Vì vậy thời gian quan trọng nhất là thời gian Vua đang cuốc đất; nhân vật quan trọng nhất lúc đó là bần đạo đây, và công việc quan trọng nhất là công việc giúp bần đạo. Rồi sau đó khi người bị thương nọ chạy lên, thời gian quan trọng nhất là thời gian vua chăm sóc cho ông ta, bởi vì nếu vua không băng vết thương cho ổng thì ổng sẽ chết và vua không có dịp hòa giải với ổng; cũng vì thế mà ông ta là nhân vật quan trọng nhất, và công việc vua làm để băng bó vết thương là quan trọng nhất. Xin vua hãy nhớ kỹ điều này: "chỉ có một thời gian quan trọng mà thôi, đó là thời gian hiện tại, là giờ phút hiện tại. Giờ phút hiện tại quan trọng bởi vì đó là thời gian duy nhất trong đó ta có thể làm chủ được ta. Và nhân vật quan trọng nhất là kẻ đang cụ thể sống với ta, đang đứng trước mặt ta, bởi vì ai biết được là mình sẽ đương đầu làm việc với những kẻ nào trong tương lai. Công việc quan trọng nhất là công việc làm cho người đang cụ thể sống bên ta, đang đứng trước mặt ta được hạnh phúc, bởi vì đó là ý nghĩa chính của đời sống.

Sưu tầm

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2009 0 nhận xét

Tách Cafe muối

Người đăng: Unknown
Chủ đề:

Anh gặp nàng trong một bữa tiệc. Nàng vô cùng xinh xắn và dễ thương... Biết bao chàng trai theo đuổi nàng trong khi anh chỉ là một gã bình thường chẳng ai thèm để ý. Cuối bữa tiệc, lấy hết can đảm, anh mời nàng đi uống cafe. Hết sức ngạc nhiên, nhưng vì phép lịch sự nàng cũng nhận lời.

Họ ngồi im lặng trong một quán cafe. Anh quá run nên không nói được câu nào. Cô gái bắt đầu cảm thấy thật buồn tẻ và muốn đi về... Chàng trai thì cứ loay hoay mãi với cốc cafe, cầm lên lại đặt xuống... Đúng lúc cô gái định đứng lên và xin phép ra về thì bất chợt chàng trai gọi người phục vụ: "Làm ơn cho tôi ít muối vào tách cafe". Gần như tất cả những người trong quán nước đều quay lại nhìn anh... Cô gái cũng vô cùng ngạc nhiên.

Nàng hỏi anh tại sao lại có sở thích kì lạ thế. Anh lúng túng một lát rồi nói:

"Ngày trước nhà tôi gần biển. Tôi rất thích nô đùa với sóng biển, thích cái vị mặn và đắng của nước biển. Vâng, mặn và đắng - giống như cafe cho thêm muối vậy... Mỗi khi uống cafe muối như thế này, tôi lại nhớ quê hương và cha mẹ mình da diết...".

Cô gái nhìn anh thông cảm và dường như nàng rất xúc động trước tình cảm chân thành của anh. Nàng thầm nghĩ một người yêu quê hương và cha mẹ mình như thế hẳn phải là người tốt và chắc chắn sau này sẽ là một người chồng, người cha tốt... Câu chuyện cởi mở hơn khi nàng cũng kể về tuổi thơ, về cha mẹ và gia đình mình...

Khi chia tay ra về, cả hai cùng cảm thấy thật dễ chịu và vui vẻ. Và qua những cuộc hẹn hò về sau, càng ngày cô gái càng nhận ra chàng trai có thật nhiều tính tốt. Anh rất chân thành, kiên nhẫn và luôn thông cảm với những khó khăn của cô. Và... như bao câu chuyện kết thúc có hậu khác, hai người lấy nhau. Họ đã sống rất hạnh phúc trong suốt cuộc đời. Sáng nào trước khi anh đi làm, nàng cũng pha cho anh một tách cafe muối...

Nhưng khác những câu chuyện cổ tích, câu chuyện này không dừng ở đó. Nhiều năm sau, đôi vợ chồng già đi, và người chồng là người ra đi trước... Sau khi anh chết, người vợ tìm thấy một lá thư anh để lại. Trong thư viết: "Gửi người con gái mà anh yêu thương nhất! Có một điều mà anh đã không đủ can đảm nói với em. Anh đã lừa dối em, một lần duy nhất trong cuộc đời... Thực sự là ngày đầu tiên mình gặp nhau, được nói chuyện với em là niềm sung sướng đối với anh.

Anh đã rất run khi ngồi đối diện em... Lúc đó anh định gọi đường cho tách cafe nhưng anh nói nhầm thành muối. Nhìn đôi mắt em lúc đó, anh biết mình không thể rút lại lời vừa nói nên anh đã bịa ra câu chuyện về biển và cafe muối. Anh không hề thích và chưa bao giờ uống cafe muối trước đó! Rất nhiều lần anh muốn nói thật với em nhưng anh sợ... Anh đã tự hứa với mình đó là lần đầu và cũng là lần cuối anh nói dối em. Nếu được làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như vậy... để được có em và để được uống tách cafe muối em pha hàng ngày suốt cuộc đời anh... Anh yêu em!".

Mắt người vợ nhòa đi khi đọc đến những dòng cuối lá thư. Bà gấp bức thư lại và chầm chậm đứng lên, đi pha cho mình một tách cafe muối... Nếu bây giờ có ai hỏi bà cafe muối có vị như thế nào, bà sẽ nói cho họ biết: Nó rất ngọt !

Sưu tầm

Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2009 0 nhận xét

Lòng tham rồi sẽ được gì ?

Người đăng: Unknown
Chủ đề:

Một người kia muốn được giàu có hơn thiên hạ. Anh ta cầu nguyện, được một vị thần ban cho phép mầu và bảo rằng:

- Ta cho người được quyền làm chủ tất cả những khoảng đất nào mà người đặt chân đến trước khi mặt trời lặn sau đỉnh núi.

Được cơ hội làm giàu như lòng hằng mơ ước, anh ta sung sướng quá. Sau khi lạy tạ cảm ơn vị thần, anh ta phóng mình chạy bay như tên bắn.

Anh chạy rút một hơi không dám ngó lại. Anh chạy mãi bất kể chông gai sỏi đá. Mồ hôi ra khắp người anh cũng không dám dừng lại mà lau vì sợ mất thời gian. Giờ phút bây giờ đối với anh không chỉ là tiền bạc mà còn giá trị hơn cả vàng nữa. Khát anh cũng không dám dừng lại mà uống. Đói anh cũng không chịu nghỉ để ăn.

Mặt đất lại mênh mông. Lòng tham thì không đáy. Và mặt trời thì cũng sắp lặn sau đỉnh núi.

Anh càng đem hết sức mình ra gắng công chạy nhanh hơn. Hơi thở đã gần hụt nhưng anh cũng vẫn cấm đầu chạy mãi. Không sao cả. Chỉ cần vài tiếng đồng hồ nữa thôi. Ngày mai, mình sẽ nằm nhà cả ngày để thở bù cũng được. Chạy nhanh lên. Chạy nhanh nữa lên. Cuối cùng quá mệt mỏi và đuối sức anh đành lê từng bước, từng bước về phía trước.

Mặt trời vừa khuất dạng thì anh cũng vừa ngã xuống bất tỉnh và trút hơi thở cuối cùng. Rốt cuộc, anh cũng chỉ dành được có ba thước đất để chôn tấm thân tả tơi với nhiều vết thương đầy máu lẫn với bụi đất và mồ hôi.

Than ôi. Cái mộng chiếm đoạt của con người chung quy thì cũng chỉ được có bấy nhiêu, không hơn không kém.

Sưu tầm

Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2009 0 nhận xét

Em sợ...

Người đăng: Unknown
Chủ đề: , Chủ đề:


Em sợ một ngày anh phẩy tay trước câu thơ
Lắc đầu trước những điều làm hồn em trăn trở
Trong mỗi tế bào không có phần cho nỗi nhớ
Tình yêu thành quán nhỏ chợ trời

Em sợ một ngày anh sẽ nguôi vơi
Trước mắt em nồng nàn và môi em khao khát
Trước trái tim em không ngừng bão táp
Anh thản nhiên với em, hối hả với người

Em sợ một ngày anh không dám cho em
Một giây phút lành nguyên, chút hi sinh khan hiếm
Anh thản nhiên đi và thản nhiên tìm đến
Thản nhiên khuyên em yêu người khác thay mình

Em sợ một ngày vì quá yêu anh
Bao dung mãi em thành người nhu nhược
Sợ một ngày không được như mong ước
Em cô đơn trong hạnh phúc mây mù.

Sưu tầm

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2009 0 nhận xét

Hội chứng sex trong khi ngủ

Người đăng: Unknown
Chủ đề: , Chủ đề: , Chủ đề:

Những người mắc hội chứng này thường ân ái trong trạng thái ngủ. Trong khi "đối tác" vẫn tỉnh táo và nhận thức rõ mọi chuyện thì họ “hành sự” với đôi mắt khép kín và sau đó thì quên mất !

Người mắc chứng miên dâm (sexsomnia) giao hợp mà không có sự sửa soạn, chuẩn bị trước. Họ "yêu" trong tình huống bất ngờ, trong lúc trí óc ở trong tình trạng lơ mơ, đang rơi vào giấc ngủ chập chờn. Nếu đem so sánh về mức độ khoái lạc, thư giãn và ấn tượng thì miên dâm kém xa với các loại quan hệ tình dục trong trạng thái thức.

Miên dâm khác với mộng tinh. Mộng tinh là có những giấc mơ về tình dục, như thấy đang âu yếm, giao cấu với ai đó và kết quả cuối cùng là xuất tinh. Mộng tinh chỉ xảy ra ở những người có giấc ngủ sâu và say, trong khi miên dâm thì ngược lại, chỉ có ở giấc ngủ nông, chập chờn. Người mộng tinh sau đó thường nhớ rất rõ các hành vi tình dục vừa mơ thấy. Nhưng ở người miên dâm, khả năng nhớ lại những gì làm trong khi ngủ là rất kém, đôi khi không nhớ được gì cả.

Trong một nghiên cứu, các nhà khoa học phân tích và đánh giá mức độ gây kích thích cảm khoái tình dục, mức gây ấn tượng của những lần ân ái trong khi ngủ và kết luận rằng người trong cuộc có cảm giác không thoải mái, chất lượng gần như không có. Giao hợp chỉ như một việc trả bài cho xong chuyện, tình trạng hưng phấn kém, không gây ấn tượng hay lưu giữ một kỷ niệm sâu sắc trong ký ức. Bệnh nhân rất mau quên, thậm chí ghét những lần giao hợp này nếu nhớ lại được. Tóm lại, đó là những lần ái ân tồi tệ, chỉ phung phí sức khỏe và thời gian. Nó là một trong những nguyên nhân của hội chứng sợ giao hợp.

Trong đời sống tình dục của mỗi người, ít nhất trong đời cũng có vài lần bị rơi vào tình trạng này, nhưng ở mức độ nhẹ hay chỉ thoáng qua. Người bị mắc phải chứng miên dâm hoặc bạn tình thường có khuynh hướng cố tình giấu kín, tránh than phiền về tình trạng này như một căn bệnh cần được tham vấn hay điều trị. Chứng miên dâm vì thế ít được các nhà nghiên cứu đề cập đến.

Có thể xem các hành động tình dục trong miên dâm như một trong các biểu hiện của chứng mộng du, nghĩa là một người đang ngủ đột nhiên ngồi dậy, có hành động gì đó rồi nằm ngủ trở lại, sáng mai hoàn toàn không nhớ gì về các hành động đã xảy ra đêm trước.

Với miên dâm, cơ thể của người bệnh được não đánh thức một cách không triệt để. Đa số người bệnh rơi vào trạng thái nửa tỉnh, nửa mê, nó xảy ra khi cơ thể tự do. Trong khi đó, ở tình trạng mộng tinh, cơ thể hoàn toàn tê liệt, bất động trên giường.

Mộng du thường hay xảy ra ở trẻ em, trường hợp nặng có thể ăn uống hay mở khóa cửa, đi ra đường leo trèo, thậm chí lái xe…Hầu như các người bệnh mộng du đều được não đánh thức và chuyển từ trạng thái ngủ say sang trạng thái tỉnh táo hoàn toàn. Miên dâm thuộc về loại mộng du nhưng ở mức độ nặng hơn, một loại ân ái không chất lượng trầm trọng. Cần có chế độ ngủ cách ly và điều trị tích cực.

Sưu tầm

Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009 0 nhận xét

Cô bé quàng khăn đỏ thời đại Mobile +18

Người đăng: Unknown
Chủ đề: , Chủ đề:


Xưa kia khăn đỏ bé con
Giờ đây em lớn, em ngon quá trời
Hôm nay bà ốm mất rồi
Em đọc bờ log thấy lời bà em
Cháu ơi bà muốn ăn kem

Đi mua nhanh nhé rồi đem cho bà
Mua thêm cả bánh nữa nha
Rồi mang sang nhá, để bà còn ăn
Lúc đầu em cũng lăn tăn
Tiền thì hơi ít, bà ăn hơi nhiều
Thôi thì còn có bao nhiêu
Mua cho bà hết, biết điều thì hơn
Khăn đỏ lòng dạ bồn chồn

Vừa đi vừa bấm nhắn tin cho bà
Mà đường thì rất là xa
Phải qua ngõ ngách rất là khó khăn T.T
Bỗng gặp con sói đói ăn
Đang nằm tự sướng đắp chăn 1 mình
Thấy khăn đỏ quá là xinh
Con ngươi bỗng chốc thành hình trái tim
Sói liền giả bộ đau ch...
Kêu la thảm thiết, bé liền hỏi thăm
Anh ơi có đau lắm hok
Đưa em xoa giúp, em hok lấy tiền
Sói già chột dạ; đau tim
Số đen lại gặp con điên mất rồi T.T

Cám ơn thôi khỏi em ơi
Anh đây khỏe lắm, tí rồi hết ngay
Thế em con gái nhà ai
Đi đâu mà chẳng thấy trai đi cùng
Về nhà anh tí ko cưng
Khăn đỏ: Thôi chẳng cùng đường đâu anh
Bà em đang ốm mà anh
Em đang mang bánh, tàu nhanh cho bà
Nói rồi nhả số nhấn ga
Nàng đi để lại sói ta thẫn thờ
Đm -_____- cái con ất ơ
Yết kiêu cả bố, mày chờ đấy con! (Hic!!!)

Sói đi đường tắt nhanh hơn
Đến nhà bà trước, sói nhòm qua khe
Bà đang ngồi chat say mê
Mặt thì tươi tỉnh, ko hề ốm đau
Sói liền gõ cửa hồi lâu
Bà chẳng thèm mở, kêu đau trong nhà
Sói chửi: Đm nhà bà (Ặc!!!)
Mở nhanh tao đốt cả nhà mày ra
Bà vội mở cửa xin tha 
Sói vào, chợt thấy bà già cũng xinh...
... Cái này pí mật à nha ^.^ ...
...Làm xong chưa hết bực mình

Trèo ngay lên đệm nằm rình con kia
Khăn đỏ lúc đóa mới về
Nhẹ nhàng tình củm, cháu nè bà ơi
Sói chửi thầm: Con dở hơi
Bé ngoan đấy hả, lại ngồi xuống đây
Bà ơi cháu bảo bà này
Lúc nãy cháu gặp thằng GAY bà à
Giữa đường giữa chợ ôm cà
Thế rồi rên rỉ, đúng là thằng hâm
Sói: này cháu đừng có nhầm

Người ta như thế, hâm hâm cái gì
Khăn đỏ bỗng thấy nghi nghi
Người bà... tất cả, cái gì cũng to
Khăn đỏ bỗng thấy lo lo
Rút phone ra nhắn gọi bồ đến ngay
Sói thì sói vẫn ko hay
Người yêu khăn đỏ, suốt ngày đi săn
Sói liền khẽ khẽ mở chăn
Thò tay ra khẽ bóp chân cô nàng
Khăn đỏ rụt lại vội vàng
Bà ơi cháu éo phải hàng đâu nha
Cháu ơi bà thương cháu mà
Cháu cho bà bóp, bà xoa tí nào...

Vừa hay có kẻ bước vào
Người yêu tao đó, thằng nào muốn xoa
Khăn đỏ thấy vậy khóc òa
Anh ơi thằng ***a bắt bà của em
Thợ săn chẳng nói gì thêm
Rút ngay quả súng bắn liền 2 băng
Sói cũng chẳng phải lằng nhằng
Cầm ngay lựu đạn sói quăng bom mù
Thế rồi cầm súng cao su
Nhằm mông nhằm đýt nhằm ... : pòm pòm ^.^
Thợ săn lòi hết cả ...Chạy ra ngoài kiếm ... đề phòng
Vác thêm quả phóng quả tông
2 tay 2 cái, định xông lại gần
Sói ngu, ko kịp chạy nhanh
Ăn 2 nhát chém... móng chân xước rùi

Bao nhiu công sức sói nuôi
Giờ đây bị xước, ngậm ngùi đắng cay
Sói liền xắn áo, xắn tay
Bắt khăn đỏ, dí dao ngay vào quần
Thằng kia chớ có lại gần
Tao cho nó rách cái quần Lỳ Vai ^.^ (Levi's)
Thợ săn: anh Sói đẹp trai
Sao anh làm thế, em sai mất rồi
...
Cò quay rách việc lôi thôi
Bất ngờ có tiếng tuýt còi... (công an) ...


3 đứa bị bắt vì tội gây rối trật tự công cộng :D

Sưu tầm

Thứ Tư, 23 tháng 9, 2009 0 nhận xét

Hướng dẫn xếp Rubik

Người đăng: Unknown
Chủ đề: , Chủ đề: , Chủ đề:


Như các bạn đã biết, rubik là một khối lập phương gồm 6 mặt với 6 màu khác nhau, mỗi mặt bao gồm 9 ô nhỏ, mục đích của người chơi là phải đưa tất cả màu về một mặt. Sau đây là bài hướng dẫn để giải quyết khối Rubik, không quá khó để thực hiện.

Đầu tiên:

Phải tự xoay cho được tầng 1 đúng màu (cả trên mặt và tầng 1) - Như hình dưới - (Các ô màu trắng là màu chưa sắp xếp), nếu chưa tự xoay được hãy kiên nhẫn luyện tập cho được rồi hãy đọc tiếp.

Các quy ước:

Hình 1: quy ước 3 tầng.

Góc là hình lập phương nhỏ có 3 màu được thể hiện. Cạnh là hình lập phương nhỏ có 2 màu được thể hiện. Tâm là hình lập phương nhỏ có 1 màu được thể hiện.

Hình 2:



khi nói "Trái" là xoay khối rubic bên tay trái từ trên xuống dưới.
khi nói "Phải" là xoay khối rubic bên tay phải từ trên xuống dưới.
khi nói "Trên" là xoay khối rubic bên trên từ trái sang phải.
khi nói "dưới" là xoay khối rubic bên dưới từ trái sang phải.


khi nói "Trước-trái" là quay mặt phía trước về bên trái
khi nói "Trước-phải" là quay mặt phía trước về bên phải
khi nói "Sau-trái" là quay mặt phía sau về bên trái
khi nói "Sau-phải" là quay mặt phía sau về bên phải

Gợi ý thêm :

Khi nói "dưới"-"dưới"-"dưới" là xoay khối rubic bên dưới từ trái sang phải 3 lần nghĩa là xoay khối rubic bên dưới từ phải sang trái 1 lần.

Khi nói "phải"-"phải"-"phải" là xoay khối rubic bên phải từ trên xuống dưới 3 lần nghĩa là xoay khối rubic bên phải từ dưới lên trên 1 lần.

Làm tầng 2.

Tìm 1 "cạnh" ở tầng 3 thoả điều kiện như hình vẽ nghĩa là mặt ở tầng 3 trùng màu với tâm, mặt dưới trùng màu với tâm kế bên.
Mục tiêu: đưa cạnh đó lên đúng vị trí (màu xám).

Công thức:

"dưới"-"dưới"-"dưới"-"phải"-"dưới"-"phải"-"phải"-"phải"-"dưới"-"trước-phải"-"dưới"-"dưới"-"dưới"-"trước trái".

Làm ngước lại nếu màu dưới đáy ở bên trái. thế là xong tầng 2.

Trường hợp xui xẻo nhất thì làm công thức đó 1 lần để "cạnh" xui xẻo xuống dưới rồi lựa chọn và làm công thức đó 1 lần nữa.


Tiếp đó là làm chữ thập ở mặt đáy.

Cầm rubic sao cho ra trường hợp 1 hoặc 2.

Trường hợp 1 xoay theo công thức:

"Phải"-"dưới"-"dưới"-"dưới"-"SAU PHẢI"-"dưới"-"SAU TRÁI"-"Phải"-"Phải"-"Phải".

Trường hợp 2 xoay theo công thức:

"Phải"-"SAU PHẢI"-"dưới"-"dưới"-"dưới"-"SAU TRÁI"-"dưới"-"Phải"-"Phải"-"Phải".

Trường hợp xui xẻo nhất là trường hợp 3, làm công thức "trường hợp 1" ở trên sẽ ra trường hợp 2 để làm tiếp.


Tiếp theo là làm đúng các cạnh ở tầng 3.

Xoay tới xoay lui sẽ có 2 cạnh đúng màu nằm sát nhau hoặc đối diện nhau.

Trường hợp 1:

LẬT MẶT SAU THÀNH MẶT TRƯỚC (MẶT XANH LỤC VẪN Ở BÊN TRÊN)
Công thức:

"Phải"-"dưới"-"dưới"-"Phải"-"Phải"-"Phải"-"dưới"-"Phải"-"dướ i"-"Phải"-"Phải"-"Phải"-"dưới".
Sẽ ra bốn cạnh tầng 3 đúng.

Trường hợp 2:

Đưa mặt đỏ ra làm mặt chính diện (Mặt xanh lục vẫn ở trên)
Công thức: Như trên.

Sẽ ra trường hợp 1.
Làm công thức theo trường hợp 1 là xong.


GÓC ĐÚNG VỊ TRÍ LÀ hình lập phương nhỏ ở 1 góc nào đó có 3 màu giống với 3 màu trung tâm. CÓ THỂ ĐÚNG THỨ TỰ MÀU HAY KHÔNG CŨNG ĐƯỢC, KHÔNG QUAN TRỌNG.

Công thức chữ U:

"Phải"-"dưới"-"dưới"-"dưới"-"Phải"-"Phải"-"Phải"-"dưới"
-"Trái"-"dưới"-"dưới"-"dưới"-"phải"-"dưới"
-"Phải"-"Phải"-"Phải"-"trái"-"trái"-"trái".

CÁCH LÀM:

- Tìm ít nhất 1 góc đúng vị trí
(Lưu ý: LÚC NÀY DO CÁC CẠNH ĐÃ ĐÚNG MÀU NÊN KHÔNG ĐƯỢC XOAY MẶT "DƯỚI" ĐỂ TÌM "GÓC ĐÚNG VỊ TRÍ" mà chỉ cầm cả cục rubic mà tìm, không xoay).

- Nếu không có làm công thức chữ U từ 1 -> 2 lần sẽ có 1 góc đúng vị trí.
- ĐỂ "góc đúng vị trí" ở bên dưới tay phải (Như hình vẽ) làm công thức chữ U từ 1->3 lần sẽ được cả 4 góc đúng vị trí.


GIỜ CHỈ CÒN LÀM ĐÚNG CÁC MÀU Ở CÁC GÓC LÀ XONG:
SỬ DỤNG CÔNG THỨC TÌM CẠNH VÀ CÔNG THỨC NGHỊCH ĐẢO CỦA NÓ

CÔNG THỨC 6 MẶT:

"Phải"-"dưới"-"dưới"-"Phải"-"Phải"-"Phải"-"dưới"-"Phải"-"dưới"-"Phải"-"Phải"-"Phải".
"Trái"-"dưới"-"dưới"-"Trái"-"Trái"-"Trái"-"dưới"-"dưới"-"dướ i"-"trái"-"dưới"-"trái".

KHI ĐỂ RUBIC ĐÚNG NHƯ HÌNH VẼ, KHI LÀM CÔNG THỨC 6 MẶT XONG, HAI MÀU XANH DƯƠNG SẼ NHẢY XUỐNG DƯỚI, LÀM TƯƠNG TỰ VỚI CÁC MẶT KHÁC SẼ RA 6 MẶT.

TRƯỜNG HỢP XUI XẺO LÀ KHÔNG TÌM THẤY MẶT BÊN NÀO CÓ 2 MÀU XANH DƯƠNG NHƯ HÌNH VẼ THÌ TÌM MẶT BÊN NÀO CÓ 1 MÀU XANH DƯƠNG CŨNG LÀM RỒI TÌM TIẾP LÀ XONG. (TRƯỜNG HỢP HAY XUẤT HIỆN LÀ 2 GÓC ĐỐI DIỆN ĐÚNG MÀU, 2 GÓC CÒN LẠI SAI MÀU)



CHÚC BẠN THÀNH CÔNG (Kỉ lục thế giới là hoàn thành trong thời gian không lâu hơn 10s)

Lưu ý: đây là công thức cơ bản, còn 1 số công thức rút gọn khác để làm nhanh hơn. Bạn có thể tự tìm hiểu thêm về các công thức CHỮ U, 6MẶT (góc, cạnh di chuyển ra sao) bằng cách xoay được 6 mặt xong, xoay công thức đó bạn sẽ phát hiện các mặt dịch chuyển thế nào rồi từ đó chế các công thức rút gọn cho mình.

Bạn có thể thực hành bằng khối Rubik ảo :



Download 3D Virtual Cube tại đây

Sưu tầm

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009 0 nhận xét

Để nói chuyện như một " Pro "

Người đăng: Unknown
Chủ đề: , Chủ đề:

Kỹ năng truyền thông, giao tiếp tốt là yếu tố rất cần thiết để trở nên năng động, thông minh và đáng tin cậy trong công việc. Hãy thử làm theo các bước sau đây để là một "pờ rồ" trong mắt cấp trên, đối tác và đồng nghiệp…

Xây dựng một kế hoạch trong đầu

Biết đối tượng nghe của bạn là ai. Khi chuẩn bị bài nói chuyện, dù đó là trong một buổi tiệc hay là một buổi họp, bạn phải biết mình nói chuyện trước đối tượng nào để chọn một phong cách phù hợp.

Biết rõ chủ đề định nói. Xử lý trước những câu hỏi mà bạn nghĩ có thể được mọi người đặt ra. Hãy chuẩn bị sẵn những câu trả lời. Luyện tập bài nói chuyện của bạn vài lần (nếu có thể, nên ghi âm và nghe lại nhiều lần, để bạn đánh giá được cách nói chuyện của mình). Trong những cuộc hội thảo hay hội thoại riêng tư, tránh những “cà kê” những câu chuyện ngồi lê đôi mách. Luôn cẩn thận khi trình bày những quan điểm cá nhân.

Nói rõ ràng

Phát âm rõ. Nói chậm rãi và phát âm tốt. Không có gì tệ hại hơn một người nói chuyện lầm bầm, hoặc luyến từ, hoặc nói quá nhanh đến nỗi người khác không hiểu bạn muốn nói gì.

Giọng nói chuyên nghiệp. Điều chỉnh lại giọng nói và thay đổi tốc độ giọng nói của bạn. Hãy ngừng một chút trước khi bạn đưa ra một quan điểm.

Nắm rõ ngữ pháp và cú pháp. Cấu trúc câu rất quan trọng. Thỉnh thoảng, nói một câu dài, nhiều thông tin là cần thiết. Nhưng tốt nhất, bạn nên ngắt ra thành nhiều mệnh đề ngắn. Bạn có thể thêm thắt những thành ngữ phổ biến.

Đừng lưỡng lự. Tránh những tiếng "ừm", "à". Đồng nhất và loại bỏ thói quen lặp đi lặp lại một từ nào đó. Người nghe cũng sẽ khó chịu khi bạn nhắc đi nhắc lại những câu: "bạn biết đấy" hoặc "điều này chính xác có ý nghĩa gì ?"…

Chọn từ ngữ cẩn thận. Đừng sử dụng những từ ngữ thô tục (dù là bạn có quen miệng). Tránh những từ tiếng lóng và cả việc phủ định hai lần theo cách "Tôi không thể không …"

Tránh sử dụng những từ ngữ cổ hay quá bác học. Thay thế chúng bằng những từ thông dụng, hiện đại, dễ hiểu, giản dị.

Giới hạn lời lẽ. Đừng nói quá nhiều và nói không mạch lạc. Sử dụng sự hài hước có mức độ. Đừng cố gắng tỏ ra khôi hài đối với người lần đầu tiên bạn gặp. Có thể có người không thích sự hài hước của bạn. Trừ phi bạn có năng khiếu khôi hài, còn lại thì hãy cất những trò đùa trong những câu chuỵên của bạn. Đôi lúc bạn sẽ làm ai đó bực mình và tự biến mình thành trò cười cho thiên hạ.

Hãy tự nhiên

Tạo dựng vẻ ngoài. Thư giãn. Nhẹ nhàng. Sinh động. Lôi cuốn. Bạn có thể thay đổi linh hoạt cung cách của mình, đừng "cứng đơ" như một khúc gỗ ! Tuy nhiên, bạn cũng sẽ làm mọi người bực mình nếu cứ huơ chân múa tay liên tục. Hãy giữ im đôi tay của bạn nếu không cần thiết minh họa cho những ý nghĩ của bạn.

Luôn giữ sợi dây giao tiếp. Luôn hướng mắt về những người nghe bạn nói. Đôi mắt sẽ cho thấy sự thật và mức độ tin cậy của câu chuyện.

Luôn là chính mình.

Hãy tin vào những gì bạn nói. Nói với lòng nhiệt tình và sự tin chắc vào điều mình nói.

Sưu tầm

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2009 1 nhận xét

Để chuyện ấy 'hăng' hơn

Người đăng: Unknown
Chủ đề: , Chủ đề: , Chủ đề:

Khi cơ thể khỏe mạnh, cả hai sẽ không thấy ân ái là một nghĩa vụ. Các hoạt động được chuẩn bị kỹ lưỡng sẽ làm cho phòng the trở nên sôi động và vui vẻ. Bạn nên tham khảo 3 cách làm dưới đây:

Lịch yêu:

Hãy tận dụng khoảng thời gian một tuần trước chu kỳ của nàng. Đây là thời gian mà phụ nữ đạt được nhiều khoái cảm nhất. "Lúc này lượng estrogen giảm đi và lượng testosterone được gia tăng đáng kể, nó giúp kích thích sự hưng phấn và sự thèm muốn ân ái”, Helen Fisher, Tiến sĩ, nhà nhân chủng học và là tác giả cuốn sách: “Yếu tố tự nhiên và hóa học của một tình yêu lãng mạn” cho khuyên.

Bổ sung vitamin:

"Thêm một hàm lượng folate (chất này lấy từ những multivitamin hàng ngày bạn sử dụng hay những thức ăn như ngũ cốc) sẽ làm gia tăng thêm nồng độ histamine và giúp kích động sự cực khoái", Thạc sĩ Hilda Hutcherson tại thành phố New York (Mỹ) cho biết.

Theo Glamour, chất folate này đẩy nhanh quá trình sản xuất ra dopamine, một chất hóa học có tính chất truyền dẫn trong hệ thần kinh giúp làm giảm nguy cơ bị ức chế tình dục. Mỗi ngày bạn nên nạp thêm vào cơ thể 400 micrograms.

“Đọ sức” trên giường:

Các nhà khoa học đã phát hiện ra sự “vật lộn” của đối tác nam và nữ trên giường ngủ có thể thúc đẩy hàm lượng testosterone trong cơ thể phụ nữ lên 49%. Với sự gia tăng nhanh chóng chất này sẽ đẩy ham muốn được chiếm đoạt đối tác lên cao.

Sưu tầm

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2009 0 nhận xét

Ý nghĩa đồng tiền

Người đăng: Unknown
Chủ đề:

Người ta thường nói:


Tiền là tiên là phật
Là sức bật của tuổi trẻ
Là sức khỏe của tuổi già
Là cái đà danh vọng
Là cái lọng để che thân
Là cán cân công lý
Đồng tiền là hết ý

Quả thật có tiền là có tất cả, nhưng có những thứ mà dùng tiền không thể mua được, bạn nghĩ thử xem tiền bạc có thể mua được mạng sống không,khi ta chết rồi thì không thể dùng tiền để mà sống lại, lúc đó tiền không còn ý nghĩa gì, thời gian cũng không thể dùng tiền mà mua được, vì vậy bạn phải trân trọng khỏang thời gian khi mình còn sống, hãy dùng thời gian đó mà làm việc lành phúc đức, vì khi chết rồi ta không thể dùng tiền mà mua thời gian để ta đừng chết, ngoài ra, có một số người rất nhiều tiền, nhưng lúc nào cũng cảm thấy lo âu, và không cảm thấy hạnh phúc, vì thiếu tình thương của gia đình, bạn bè, tình yêu.

Bạn hãy dùng tiền mà đem đến tình thương cho mọi người, thì như thế bạn mới là người hạnh phúc đích thực.

Có nhiều tiền mà biết cách sử dụng nó thì mới xứng đáng , như thế đồng tiền chỉ là đầy tớ của mình, đừng vì đồng tiền mà làm mọi việc, ngay cả việc trái lương tâm, thì lúc đó ta trở thành nô lệ của tiền bạc. Tiền của có lợi nếu ta biết sử dụng. Nhưng rất nguy hiểm vì:

- Tiền của tạo ra thế lực và với thế lực đó, người ta có thể chèn ép anh em:
Bạn sẽ có nhiều người coi trọng vì bạn giàu có. Và từ đó bạn sẽ trở nên kêu ngạo , coi thường mọi người nhất là người nghèo khổ bất hạnh.

- Tiền của có thể là một phương tiện xấu đưa con người tới chỗ sa đọa:
Khi bạn có nhiều tiền của thì bạn nghĩ ngay đến việc hưởng thụ: ăn ngon , mặc đẹp , sống trong cảnh tiện nghi và sung sướng, việc gì cũng không cần làm vì đã có "người ở" làm hết. Chỉ biết vui chơi giải trí và mãn nguyện với cuộc sống của mình.

Thượng Đế ban cho bạn có tiền của, không phải để bạn sống cho riêng mình, nhưng bạn phải biết giúp đỡ người bất hạnh xung quanh. Nếu bạn vẫn ích kỷ và sống trong tội lỗi thì một ngày nào đó Thượng Đế sẽ lấy lại tất cả những gì Ngài đã ban cho bạn, và có thể lập tức cho bạn chết đi để không còn cơ hội hưởng những đồng tiền đó nữa.

Nói tóm lại chúng ta hãy làm chủ đồng tiền, đừng làm nô lệ cho nó.

Sưu tầm

0 nhận xét

Tuyệt tình - Toàn chữ T

Người đăng: Unknown
Chủ đề: , Chủ đề:

Trần Thị Thu Thủy tên thật Trần Thị Thỏ, trú tại thôn Tám, Trảng Tranh, Tỉnh Thừa Thiên. Thuở thiếu thời, trí tuệ thì thường thôi, tuy thế, tính Thủy thật thà, thủ thỉ thù thì, thỏn thà thỏn thẻn, thật thương! Tới tuổi trăng tròn, Thủy tròn trặn, tươi tắn, trắng trẻo, tay tròn trĩnh, tóc thơm thơm, thật tuyệt!

Thủy tuyệt trần, tôi tả thì thô thiển. Thôi thì tàm tạm thế.

Trai tráng trong thôn Tám, từ trai tơ tới tuổi tứ tuần, từ tuổi tứ tuần tới tuổi thất thập, thoạt trông thấy Thủy, tất thảy tấm tắc trầm trồ:

“Trời! Trắng tựa tuyết!”

“Thon thả thế!”

“Tóc thật thướt tha!”

“Ti to thế! Tròn thế!”

“Trác tuyệt! Trác tuyệt!”

Trai tơ thổn thức, tứ tuần tơ tưởng, thất thập thẫn thờ. Thấy Thủy thấp thoáng, tất thảy táo tác, thập thà thập thò, thật tội. Tứ tuần thách trai tơ: tán thắng Thủy thì thua tam trâu. Thất thập thách tứ tuần: tán thắng Thủy thì thua tám thúng tiền. Thách thì thách thế thôi, thua Thủy tất tần tật. Thủy tựa thần tiên, trai tráng trong thôn thì thô thiển, tiền tài trắng trơn, thân thế thấp tè, thế thì tán tới trăm tuổi!

Tiếng tăm Thủy truyền trong toàn tỉnh.Thư từ tới tấp tới tay Thủy. Thư thì thủ thỉ tâm tình. Thư thì tranh thủ trình thêm thân thế, tiền tài. Thư thì than thở tức tưởi. Thư thì thêm thơ, thêm tranh, trang trí thật trang trọng... Trong tám tháng trên tám trăm thư, thật thế!

Trai tráng trong tỉnh tìm tới tán tỉnh Thủy tới trăm thằng. Tám thằng thân tôi: Thằng Thịnh, thằng Tâm, thằng Thông, thằng Thìn, thằng Thỉ, thằng Trung, thằng Tuy, thằng Tuấn tán tỉnh tài thế, tí ta tí tởn tới tán Thủy, tốn tiền trăm tiền triệu, tiêu tiền tới trắng tay, thua tiếp tục thua. Tám thằng thất thểu tìm tới tôi than thở:

“Thôi! Tiền thế, tài thế, tập tễnh tới tán Thủy thêm thiệt thòi.”

Tôi thích Thủy, tuy thế tôi tỉnh táo tự thấy: trí tuệ tôi tầm thường, tiền tài thiếu thốn, thân thế tiếng thì to, thực tình thanh thế tổ tiên thôi, thân thế tôi thấp tẹt. Tôi trù tính: thư từ tán tỉnh, trật! Tiền tài: trật! Thân thế: trật. Tổ tiên ta từng truyền tụng: tham thì thâm. Thư từ, thân thế, tiền tài... trật trật trật! Thua thua thua! Thủy thích tinh tế, trung thực, thật thà, thế thôi. Tôi tính toán thật tình tiết: từ thị trấn Tân Tiến tận tụy tới thôn Tám tìm Thủy tâm tình, từ từ, từ từ, tránh trắng trợn, tránh thô thiển, thỉnh thoảng thêm tí tranh, thêm tí thơ tặng Thủy, trời thương trời trợ thủ thì tất thành.

Trời thương tôi thật. Tới thôn Tám, thấy Thủy trơ trọi, thui thủi trên thềm, tôi thích thú thấy tôi tính toán trúng.

Tôi trấn tĩnh, từ từ tiến tới tận thềm, thì thầm:

“Thủy! Tôi tên Trí, Trần Trọng Trí, thầy thuốc Tây...”

“Trần Trọng Trí!”, Thủy trầm trồ, “Thầy thuốc trị tim, trị thận, trị toàn thân thể, tiếng tăm truyền tám tỉnh!Trời, trẻ thế! Trẻ thế!” Thủy tấm ta tấm tắc.

Tôi trùng tên thầy Trí, thầy thuốc thiên tài trên tỉnh. Thủy tưởng thế, thật trúng tủ, trời toàn thương tôi!

Thấy tình thế thật thuận tiện, tôi tiếp tục thủ thỉ:

“Thủy, tôi trốn thầy, trốn thủ trưởng, trốn tránh tất thảy, từ thị trấn Tân Tiến tới tìm Thủy!”

Thủy trao tôi tách trà, thẹn thùng:

“Thủy thật tầm thường, tìm Thủy thật trớ trêu...”

Tôi tíu tít:

“Thủy! Thủy! Thủy tránh tự ti. Thủy thật tuyệt trần, tiếng thơm truyền từ tỉnh Thanh tới tỉnh Thừa Thiên, thật thế!”

“Thầy Trí tưởng thế thôi...”, tiếng Thủy trong trẻo, thánh thót.

Tôi thủng thẳng tán tỉnh, thầm thầm thì thì, tu từ thật tốt, thỉnh thoảng thêm tí thán từ. Thấy Thủy thinh thích, tôi tấn tới, thả từng tiếng thật tha thiết:

“Tháng tư, tôi trông thấy Thủy tha thướt trong thị trấn. Tôi thảng thốt: Trời, tiên từ trên trời tới thị trấn! Từ tháng tư tới tháng tám, tối tối tôi thao thức, trằn trọc. Tâm thần tôi trục trặc, thân thể tiều tụy. Tưởng tượng thấy Thủy trẻ trung, tươi tắn, tôi thổn thức: Thiếu thủ trưởng thì thảnh thơi, thiếu trời thì tổn thọ, thiếu Thủy thì tắc thở! Thủy! Trái tim tôi tràn trề tình thương Thủy. Tôi tìm tới Thủy trao trọn trái tim thật thà, trái tim trong trắng, trái tim thân thương, trái tim trẻ trung, trái tim trung thực... Tôi thề, tôi trao trọn!”

Thấy tôi thề thốt thật tha thiết, thật tận tình, Thủy thấy thương thương, thẹn thò túm tóc thỏn thẻn:

“Thôi thôi, Trí thôi thề thốt...”

Thủy tin tôi, thật tuyệt! Thế thì tôi toàn trúng tủ, thật tuyệt! Tôi từ thủ thỉ tâm tình tiến tới thề thốt trầm trọng, toàn từ to tát:

“Thủy tin tôi, thương tôi thì tôi thôi thề thốt. Thủy thiếu tin tưởng thì tôi tiếp tục thề. Tôi thương Thủy, tha thiết trao trọn tình tôi tới Thủy. Thủy tuyệt tình tôi thì tôi tự tử. Tôi theo Thủy tới trăm tuổi, tôi tuyệt tình Thủy thì tôi tắc tử!”

“Trí!”, Thủy thổn thức, “Thủy tin Trí, thương Trí...”

Tôi trúng to, trúng to!

Trăng tròn tháng tám thấp thoáng trong tre, trời thu tươi tốt, tiếng thu thánh thót. Tôi tấn tới tìm tay Thủy. Tay Thủy trong tay tôi.

“Thủy... Trí thương Thủy, thương tới tận tim...”, tôi thì thầm, từ từ thơm tay Thủy.

Thủy thẽ thọt từng tiếng, từng tiếng thật thương:

“Tính Thủy thật thà, thương thì thương thật. Trí tâm tình thế, Thủy tin. Tất thảy tình thương, Thủy trao trọn. Thủy tin: tình ta thắm thiết!”

Trời tối, Thủy tin tưởng trao thân. Tôi thơm tay Thủy, thơm tóc Thủy, thơm tới tận tai, thơm thơm thơm thơm. Trò trác táng tôi thành thục từ tuổi thiếu thời, tôi từ từ tấn tới, thao tác trơn tru, tay thọc tứ tung. Tay thì thoa “ti”, tay thì thò tới tận tung thâm...

Thủy thất thần túm tay tôi, thét:
`
“Thôi, Trí! Trí thương Thủy thì thương từ từ. Tình ta tránh trần tục. Trí... thụt tay!”

Trí tôi, tên trác táng, tha Thủy thì thua thiệt, tốn tiền tàu từ thị trấn Tân Tiến tới thôn Tám. Thành thử tôi tiếp tục trổ tài tán tỉnh. Tôi thủ thỉ tâm tình:

“Thủy thương Trí thì thương thật tình. Thủy trao trọn tình thì Trí trân trọng. Thủy thủ thế, trốn tránh, thiết tưởng thiếu tin tưởng Trí.”

Thủy thật thà tin tôi, thả tấm thân trinh trắng tùy tôi thao túng. Thân thể Thủy trắng trẻo, thơm tho. Thủy thi thóp thở, túm tóc tôi, tôi thúc tới tấp, Thủy thét thất thanh...


Tôi tả thế thôi, tả thêm thì thô tục, tùy toàn thể tưởng tượng.

Tiếp tục trò trác táng trên thân thể Thủy thêm tám tháng, tôi trâng tráo tuyệt tình Thủy. Tôi trốn tránh Thủy. Thủy tất tả tìm tôi từ tháng tám tới tháng tư, từ tỉnh Thừa Thiên tới tỉnh Thanh thì thấy tôi. Thủy túm tay tôi tấm tức:

“Trí! Thủy tìm Trí...”

“Tìm tôi? Tôi tiền thì thiếu, tài thì thấp. Tìm tôi thật trớ trêu.”

“Trí!”, Thủy tức tưởi thét to.

Tôi thong thả từng tiếng:

“Tình ta thế thôi. Thương tôi, Thủy tất thiệt thòi.”

“Trí!’’, Thủy thút thít, “Thủy trúng thai...’’

“Trúng thai?’’, Tôi trơ tráo tủm tỉm. “Thông tin thật trơ trẽn!’’

“Trời, thằng tráo trở! Thật tởm!” Thủy tức tối thét.

Thủy tát tôi tới tấp, thụi tôi tứ tung, toàn thân tôi thâm tím. Tóc tai Thủy tơi tả, tay túm tóc tôi, tay thụi trúng thận tôi.

“Thôi!”, Tôi trợn tròng, thét. “Tôi thế thôi, Thủy trách tôi thì trách! Tránh!” Tôi tức tốc thúc Thủy tránh tôi.
Tránh thoát Thủy, tôi túc tắc tới tám tư - Tô Tịch tìm Thanh Trà.

Thanh Trà thanh tú, thon thả, thơm tho... trên tài Thủy. Trà tiền tấn, tôi thì thiếu tiền, tán thắng Trà thì tiền từ túi Trà tới túi tôi tức thì. Tôi tin tôi tán Trà tất thành.

Tính Trà thận trọng, tôi tỉa tót từng từ, thêm thắt tính từ, trợ từ, thỉnh thoảng thêm trạng từ thật tốt. Trà thích thơ. Thơ Ta, thơ Tây, thơ Tàu Trà thích tất. Trà thích tính tân tiến trong thơ Tây, tính thâm trầm trong thơ Tàu, tính trong trẻo trong thơ Ta, tuy thơ Ta thừa tính thép thiếu tính thành tâm. Thấy thế, tôi truy tầm thơ tặng Trà, toàn thơ tình, từ thơ Thâm Tâm tới thơ Thanh Thảo: trăm tập.
Trà thích thú trầm trồ:

“Trời, toàn thơ tình! Trí tặng Trà thế thì tốn tiền Trí thật...”

Tôi tìm từ thật thành thật:

“Trà, tí ti tiền, thiết tưởng thấm tháp tình Trà thân thiện tiếp tôi...”

Trà thầm thì:

“Trí thật tận tâm...”

Trà tỏ thân thiện trước tôi. Tai Trà tim tím, tức Trà thẹn thùng trước tôi, tức trà thích tôi. Trà thích tôi thế thì tôi tiếp tục trúng to, trúng to!

Tôi trộm thơ thằng Thiều, thơ thằng Thái tặng Trà. Thơ thằng Thiều trúc trắc tựa thơ Tây, tuy thế thơ thật thanh tao. Thơ thằng Thái thì thâm thúy tựa thơ Tàu. Trà tưởng thơ tôi, tấm tắc:

“Thanh tao, thâm thúy thật! Thơ Trí trên tài thơ Trọng Tạo!”

Tôi thành thật tâm tình:

“Thơ tôi thường thôi. Trọng Tạo tài thơ từ thuở thiếu thời tới tuổi tứ tuần. Tài thế thật trân trọng. Trọng Tạo tháp tùng thủ trưởng Thỉnh, trực tờ Thơ, thân thể tiều tụy, tóc trán thưa thớt, tiền thì teo tóp, thê thiếp tứ tung, thêm trà tửu trầm trọng... Thế thì tắc thơ thôi.”

“Thật tội Trọng Tạo!”, Trà thở thườn thượt. “Trà thích thơ Trọng Tạo từ thuở thiếu thời. Trọng Tạo tìm tứ thơ thật tài!”

“Thế thơ Thanh Thảo, thơ Trúc Thông?” Tôi thử trí tuệ Trà.

“Thanh Thảo thông tuệ, Trúc Thông tìm từ thật tinh tế!”

“Trà thật thạo thơ!” Tôi tán.

Trà tươi tắn thỏ thẻ:

“Trước tám tư, thơ Thanh Thảo thật tuyệt. Từ trẻ thơ tới thất thập, tất thảy thích thơ Thanh Thảo. Tuy thế, Thanh Thảo thích thể thao, toàn tường thuật thể thao, thành thử từ tám tư thơ Thanh Thảo tịt từ từ, thật tiếc!”

“Trời, Trà thạo thơ thế thì thôi!” Tôi tiếp tục tán. “Thế thơ Trúc Thông?”

“Trúc Thông tìm từ thật tài. Từ trong thơ Trúc Thông thanh tao, tinh tế. Tuy thế, Trúc Thông tham từ, thiếu tình, thiếu tứ, thành thử thơ thiếu thanh thoát. Thơ toàn từ, thiếu tính thơ, thơ thế tựa thơ tắc tị!”

“Tuyệt! Trà thật thẳng thắn!” Tôi trầm trồ. “Thế thơ thủ trưởng Thỉnh?”

“Thơ thủ trưởng Thỉnh trác tuyệt, tài thủ trưởng Thỉnh trên tài tất thảy. Tuy thế, thủ trưởng Thỉnh thôi thơ từ thời thủ trưởng thành thủ trưởng. Tiếc thế! Thủ trưởng Thỉnh thích trọng trách, tìm tòi trọng trách thì thôi tìm tòi thơ. Thủ trưởng Thỉnh tiếp tục theo trên thì thơ tiếp tục thả thủ trưởng Thỉnh.”

“Trúng! Trúng!” Tôi tán thành tư tưởng Trà. “Thơ trọng tình, tránh tham tiếc. Thủ trưởng Thỉnh thấy trên thương, tưởng trúng thế, thiếu tỉnh táo, thành thử tính toán trật.”

Trà than thở:

“Thủ trưởng Thỉnh tính trật từ tháng tư - tám tám. Tự trong thâm tâm, Trà thương thủ trưởng Thỉnh. Tiếc thay tài thơ!”

“Tiếc thay tài thơ!” Tôi than tiếp theo Trà.

Tôi thấy trái tim Trà từ từ tròng trành.

Tôi tìm tay Trà thẻ thọt thơ:

“Tương tư từ thuở thấy Trà.
Thấy Trà trong trẻo thướt tha tôi tìm
Thương Trà thương tận trái tim
Trái tim trong trắng, trái tim thật thà
Trái tim thao thức tình ta...”

“Trời! Thơ toàn ‘T’, Trí tài thế!” Trà thành thật tán thưởng.

Tôi thơm tay Trà, thủ thỉ:

“Trà..., thơ Trí tức tình Trí...”

Trà thôi trùng trình, thành thật tỏ tình thân:

“Trà thấy Trí tính tình thì thật thà, trung thực, tận tâm; tri thức thì thông tuệ, từng trải, thành thục trăm thứ. Toàn thể trai tráng trong tỉnh ta thua Trí tất.”

Tôi tì trán tận “ti” Trà:

“Trà! Trời thương tôi. Tôi tìm thấy Trà tựa tìm thấy thần tiên!”

Trà thong thả tuột “ti”, tay Trà tha thướt trên thân thể tôi.

Thích thế!

Trà từ thận trọng tới thân tình, từ thích thú tới thẫn thờ, từ trao tâm tình từng tí tới tin tưởng trao toàn thân, tròn tháng.

Tôi thấy tôi thật tài, tán tỉnh thế trời thua!

Thấm thoắt tới tuần trăng tròn thứ tám. Trời thu thăm thẳm, trăng thanh thanh, tràn trề tinh tú. Trà theo tôi tình tự trên tấm thảm tím. Trà thơm tóc, thơm tay tôi. Tôi thẫn thờ, tự thấy tâm thần trì trệ, thiếu tỉnh táo, thấp tha thấp thỏm.

Trà trườn trên tôi:

“Trí... Trà thèm Trí...”

Trà thò tay thức tỉnh “thằng thao tác tình”. “Thằng thao tác tình” thõng thượt, teo tóp, trông thật thảm thương.

Tôi thơm Trà, thì thầm:

“Trí thấy thiếu thích thú...”

Trà thở thườn thượt, tìm tờ “Tuần tin tức” trong túi, tìm tin trong tỉnh. Tôi tựa tay Trà thiêm thiếp...

Trà thúc thúc tôi, thảng thốt:

“Trí, thím Trà tự tử!”

“Thím Trà?”

“Thím Trà tên Thủy...”

“Thủy?”

“Thu Thủy thôn Tám - Trảng Tranh...”

“Trời!”

Tôi túm tờ “Tuần tin tức” tìm tin tự tử: “Trần Thị Thu Thủy thôn Tám, Trảng Tranh, theo thằng trác táng, trúng thai. Thằng tráng táng tráo trở, Thủy thất tình tự tử!”. “Tuần tin tức” truyền tin thống thiết!

Thôi thế thì thôi! Thủy trong trắng thế, trẻ trung thế, tại tôi Thủy tự tận! Thảm thương thay! Thê thảm thay!

“Trí! Trà thấy Trí thất thần...”, Trà túm tay tôi thì thầm.

Tôi thấy tôi thậm tồi tệ, thậm thiếu tử tế, thậm thiếu thật thà, thậm thiếu trung thực. Trời, tôi thiếu toàn tính tốt! Tội tôi thật trầm trọng. Tôi túm tay Trà thổn thức thú thật tội tôi tráo trở Thu Thủy, thú tội tất thảy...

Trà trợn trừng, toàn thân tím tái.

“Trí... Trí thật tồi tệ...”

Trà trụy tim, thoi thóp thở. Tôi thét thất thanh:

“Trà!”

Trà từ từ tắt thở.

“Trà!”

Thi thể Trà trên tay tôi tê tái! Tình tôi thành tang tóc, thảm thương thay!

Từ tối Trà tạ thế, tối tối tôi trằn trọc, thao thức, thui thủi trong tối tăm. Thủy thì trong trắng, thật thà. Trà thì thơm thảo, trí tuệ. Tại tôi! Tại tôi Trà, Thủy từ trần, thăng thiên, thành tiên trên trời.

Tối thứ tư, tôi thao thức tám tiếng, tới tiếng thứ tám thì tức tốc tới tờ: “Tuần tin tức” thú tội. Thủ trưởng “Tuần tin tức” thâm thấp, tròn tròn. Tính thủ trưởng trầm tĩnh, trên thích thủ trưởng tính thật thà, tuy thủ trưởng thiếu trí tuệ. Trên toàn thích thế thôi. Thủ trưởng tập trung thao tác tờ Tết thì tôi tới. Thấy tôi, thủ trưởng từ tốn trao tôi tách trà:

“Tôi tiếp Trí thân tình, Trí từ từ tường trình thật trung thực...”

Tôi thút thít thú tội. Tội tôi tráo trở Thủy, tội tôi thiếu trung thực Trà...

Thủ trưởng trách tôi thậm tệ. Thủ trưởng tru trời:

“Thú tội thật trễ tràng!”

Tôi túm tóc tôi thét to:

“Thưa thủ trưởng, tại tôi, tại tôi tất thảy!”

Thấy tôi thật thà thú tội, thủ trưởng trù trừ, tính tha tội tôi. Thấy thế, tôi túm tay thủ trưởng thống thiết:

“Tội tôi thật trầm trọng, thủ trưởng tha thì trời trị tội tôi. Thủ trưởng thanh toán tên trác táng, tống tù tôi, thế thì tôi thanh thản.”

Trái tim tôi: trái tim tráo trở, trái tim trâng tráo, trái tim thú tính. Trái tim thối tha, tanh tưởi thế thì tất thảy tránh tôi thôi, tất thế. Tiền tài, thân thế tôi thiêu thành tro than. Tôi trơ trọi từ thuở tứ tuần tới tuổi thất thập. Tết Tân Tỵ, tôi tự tay thảo truyện “Tuyệt tình” thành thực trình tới toàn thể.

Sưu tầm

0 nhận xét

Đừng thay đổi thế giới

Người đăng: Unknown
Chủ đề:

Ngày xưa, có một nhà vua trị vì vương quốc nọ rất thịnh vượng. Một hôm, ông quyết định vi hành đến những miền đất xa xôi của đất nước.

Khi trở về cung điện, ông than phiền chân ông rất đau đớn vì lần đầu tiên đi một chuyến dài ngày như thế trên những con đường rất gồ ghề và lởm chởm đá vụn.

Nhà vua ban lệnh cho mọi người phải phủ da thuộc lên khắp các con đường của vương quốc. Rõ ràng việc này cần hàng triệu bộ da bò và sẽ tiêu phí rất nhiều tiền của.

Một hầu cận thông minh, dũng cảm tâu với nhà vua:

- Sao bệ hạ lại dùng tiền một cách không cần thiết như thế? Sao bệ hạ không đo cắt một miếng da vừa với chân mình?

Nhà vua rất ngạc nhiên nhưng rồi ông chấp thuận gợi ý của người hầu cận để cho làm một “đôi giày” cho riêng mình.

Bài học vô giá từ câu chuyện này là: Để thế giới này trở thành một nơi hạnh phúc với mọi người, tốt hơn hết hãy thay đổi chính mình chứ đừng thay đổi thế giới.

Sưu tầm

0 nhận xét

Luôn chờ em cúp máy trước

Người đăng: Unknown
Chủ đề: , Chủ đề:

Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai đang yêu nhau thắm thiết. Mỗi lần gọi điện thoại, hai người chuyện trò tưởng chừng không bao giờ dứt.

Cuối cuộc gọi, luôn là cô gái gác máy trước, sau khi đã cố nấn ná, không muốn nói lời tạm biệt, chàng trai lại từ từ cảm nhận hơi ấm còn vương lại của giọng nói trong không trung, và một nỗi buồn man mác, vấn vương, lưu luyến. Sau đó, hai người chia tay. Cô gái nhanh chóng có người yêu mới, một anh chàng đẹp trai, hào nhoáng. Cô gái thấy rất mãn nguyện, và cũng rất đắc ý. Nhưng rồi về sau, cô dần dần cảm thấy giữa hai người dường như thiêu thiếu một điều gì đó, sự bất an đó khiến cho cô thấy như có một sự mất mát mơ hồ.

Là điều gì vậy nhỉ ? Cô cũng không rõ nữa. Chỉ là khi hai người kết thúc cuộc gọi, cô gái cảm thấy khi mình chưa kịp nói xong một nửa câu "Hẹn gặp lại", thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng "cạch" cúp máy. Mỗi lúc như vậy, cô luôn thấy cái âm thanh chói tai đó như đóng băng lại trong không trung, rồi xuyên vào trong màng nhĩ. Cô cảm thấy dường như người bạn trai mới giống như một cánh diều đứt dây, đôi tay yếu ớt của mình sẽ không thể níu giữ được sợi dây vô vọng đó. Rồi cũng đến một ngày, hai người cãi nhau. Anh chàng đó chán nản, quay người bỏ đi.

Cô gái không khóc, mà cảm thấy như là được giải thoát. Một hôm, cô gái chợt nhớ đến người yêu đầu tiên, bỗng thấy bùi ngùi: Chàng "ngốc" đợi nghe cô nói xong câu "Tạm biệt ! ". Cảm xúc đó khiến cô nhấc máy. Giọng của chàng trai vẫn chân chất, bình thản như xưa. Cô gái thì chẳng thốt lên lời, luống cuống nói "Tạm biệt ! "Lần này cô không gác máy, một xúc cảm khó gọi thành tên khiến cô im lặng lắng nghe sự tĩnh lặng của đầu dây bên kia.

Chẳng biết bao lâu sau đó, đầu dây bên kia vọng đến tiếng của chàng trai, "Sao em không cúp máy ?" Tiếng của cô gái như khản lại, "Tại sao lại muốn em cúp máy trước ?". "Quen rồi". Chàng trai bình tĩnh nói, "Anh muốn em cúp máy trước, như vậy anh mới yên tâm . Những người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều gì." Cô gái hơi run run giọng. "Vì vậy, anh thà nhận sự mất mát đó, chỉ cần em vui là đủ ?"

Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi.

Hoá ra, tình yêu đôi khi thật giản đơn, chỉ một chút đợi chờ, đã có thể nói lên tất cả.

Sưu tầm

0 nhận xét

Triết lý Cà chua

Người đăng: Unknown
Chủ đề:

Tôi thích cái “triết lý Cà chua” của nhân vật nữ chính trong phim “Tình cờ” của Hàn Quốc: “Tomato viết ngược lại vẫn là Tomato".

Có đảo ngược thế nào thì "cà chua cũng vẫn là cà chua”. Cà chua xanh thì bên trong cũng xanh, ngoài đỏ thì bên trong cũng đỏ. Không giống như quả dưa hấu, ngoài xanh mà trong lại đỏ…

Con người ta không phải lúc nào cũng sống được như quả cà chua, sống thật đúng với cái “Tôi” bên trong của mình. Có khi muốn sống như thế nhưng lại không thể được. Và cái câu “đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy” lại được áp dụng triệt để như một lời biện minh hữu ích. Người ta bảo đấy là sự kết hợp Cà Chua với Dưa Hấu để cho ra thế hệ F1 hoàn hảo, biết biến hoá linh hoạt trong từng hoàn cảnh…

Nhưng, như một onliner đã nói: “Nếu như trong cuộc đời, cái gì cũng là chính nó, người tốt kẻ xấu đều có thể phân định ngay từ lần gặp đầu tiên, cuộc sống còn thú vị nữa hay không ? Cũng như trong cuộc sống, những “người xấu” thật ra cũng không đáng ghét lắm. Sự có mặt của họ tạo nên sự phong phú cho cuộc đời và ở một chừng mực nào đó, họ tạo nên thế đối lập khiến cho những người tốt được nhận diện và ngợi khen.

Có một người bạn “Cà Chua” - cũng tốt - nhưng đối diện với một cây Dưa Hấu vẫn thú vị hơn nhiều. Không phải giả dối, mà là biết giấu mình đi một chút, sẽ khiến người đối diện cảm thấy được khám phá và phát hiện ra những thú vị ẩn chứa bên trong cái vẻ ngoài lạnh lùng ấy.

Có người nói rằng sống trong đời là tìm cách chiếm lĩnh một lập trường sống, một lập trường nhân cách giữa cuộc đời. Ngoại trừ một số ít người có cái can đảm không quan tâm đến xung quanh, thì đa số những người còn lại đều có đôi lúc hoang mang về cách sống của mình”.

Tôi không phải là một người “can đảm không quan tâm đến xung quanh”. Tôi đôi khi cũng vẫn hoài nghi về lối sống của mình. Nhưng tôi thích phân biệt rõ ràng “tốt” - “xấu”, kể cả ngay từ lần gặp đầu tiên. Tôi vẫn thích trắng đen rõ ràng hơn là mờ mờ ảo ảo. Và hơn hết, tôi vẫn thích có một người bạn “Cà Chua” hơn là một người bạn “Dưa Hấu”. Không phải ai cũng biết giới hạn của việc “giấu mình đi một chút” cho người khác khám phá. Người ta hay tham lam, hay đi quá đà mà chẳng nhận ra được đâu là điểm dừng.

Thích thì bảo là thích. Không thích thì bảo là không thích.

Yêu thì bảo là yêu mà không yêu thì nói không yêu. Đừng có miệng nói yêu mà trong bụng thì ghét, sau lưng lại nói xấu hết lời. “Dù ai cách núi ngăn sông ta cũng không nói ghét là yêu. Dù ai ngăn sông cấm chợ ta cũng không nói yêu là ghét”.

Xấu thì hãy sống đúng như xấu, đừng cố tỏ ra mình tốt đẹp. Mà tốt đẹp rồi thì hãy giữ và làm cho mình tốt đẹp hơn.

Nghèo thì không thể sống cuộc sống của giàu, mà giàu cũng chẳng thể cố vờ như mình nghèo khó.

Sống đúng với bản thân mình, đấy mới là ý nghĩa sâu xa của triết lý Cà Chua!

Tôi đã từng được giáo huấn thế này: “Em không thể giữ mãi một lối sống, một nếp suy nghĩ được. Em làm ở công ty A, tất cả mọi người đều cùng đi ăn cơm trưa với nhau. Nhưng khi em chuyển sang công ty B, mọi người chỉ thích gọi cơm hộp về văn phòng ăn thì em cũng không thể bắt tất cả bỏ thói quen ấy để đi ra ngoài ăn cùng nhau. Hoặc em cũng sẽ phải làm như họ hoặc em sẽ phải ra ngoài ăn một mình. Vậy thì khi đó, em có còn là em với thói quen cũ không? Em có còn là Cà Chua nữa không ?”

Tôi đã cười rất nhiều mỗi khi nhớ lại câu nói đó. Người nói rất thật lòng, đưa ra ví dụ rất cụ thể nhưng lại nhầm lẫn giữa việc thay đổi thói quen cho phù hợp với hoàn cảnh sống và việc sống đúng với con người mình. Tôi có thể chuyển sang ăn cơm hộp nhưng đó chỉ đơn thuần là chuyển thói quen chứ không có nghĩa là tôi sẽ biến thành một người xấu, cũng không có nghĩa là tính cách, phẩm chất của tôi thay đổi theo. Tôi vẫn cứ là tôi, đơn giản vậy thôi…!!!

Còn bạn, bạn sẽ sống như thế nào ? Như Cà Chua hay là Dưa Hấu… ?

Sưu tầm

Comedown's Album

Google Translate

Followers

Cộng Đồng Blogger

Download Terminal MP3 | Thuyết Tiến hóa rộng, ... | Share4VNN | THANH 8X | Lượm lặt Blog | Comedown's Blog Technology EN | Comedown's Blog Technology VN