
Muốn gắn bó cuộc đời với những xa khơi
Anh lại thường bỏ quên lòng mình sau cánh cửa
Có yếm Mẹ đâu cho Anh về dựa?
Còn tay Em ai dắt tự bao giờ ???
Ðôi khi nghe một tiếng Cười chợt thấy ngẩn ngơ
Phải là Em giữa phố phường xa lạ?
Người đi qua với cái nhìn lạnh giá
Ngoảnh lại mình Tóc bạc cả trong mơ !!!
Sẽ chẳng còn đâu những buổi đợi chờ
Chẳng còn đâu những ảnh hình trong mắt
Những tay trói vào linh hồn rất chặt
Con tàu đi, cơn gió thổi bên ngoài
Nhắc lại lời xưa chăng (?):" xin bảy lượt đầu thai "
Ðể được bảy lần hiến dâng Trái Tim nồng cháy
Kỷ niệm ngủ quên rồi, có ai còn thức dậy
Tiếng chuông Chùa rơi ngoài cõi Buồn riêng
Những ước mơ tan trong chuyện đời thường
Em chưa hiểu lòng Anh, Em chẳng thấu
Còn có Hạnh phúc nào không Chảy Máu
Khi Em xa lòng khép cửa Đêm dài.
Sưu tầm
0 nhận xét