
Và rồi mùa thu đã đến bên em
Cũng như anh không bao giờ lỗi hẹn
Tình anh vẫn xanh - trinh nguyên màu kỷ niệm
Bởi lá vàng đâu phải lỗi mùa thu !
Phía cuối đường lá vẫn hát vi vu
Như lời yêu ngày nào em thỗn thức
Anh đứng giữa mùa thu nghe xôn xao lá hát
Tưởng như em, lối cũ vẫn chờ nhau !
Anh không trách mùa thu và chẳng trách em đâu
Vì con tim ngây thơ không bao giờ có lỗi.
Sợi tình quá mong manh không trói mình nhau nỗi
Mượn sợi khói chiều viết lên khúc tương tư.
Sưu tầm
0 nhận xét